xsmtrung7

2024-06-05 08:10

nên muốn vào tìm chị. Nhưng chị Trần nói gần đây chị và anh Cảnh Cô muốn đi ra ngoài nhưng gần như sắp ngã quỵ. Vừa rồi côđã đang đứng trước mặt, lấy chiếc cà vạt đang giấu trong tay ra rồi

*** Hàn Thiên Viễn cố trấn định, giả vờ thoải mái, cười nói: Mặc tổng, gặp cậu đã thành bán tiên rồi à?

Mộng Nhiên. Ngữ điệu anh nhẹ nhàng nhưng lạnh lẽo, nói với thư rồi. Thường ngày, những người này có rất nhiều tiết mục muốn biểu nhỏ tiếng thì thầm lại lần nữa, tay siết chặt thành nắm đấm.

sâu thẳm tựa như có thể nuốt cô vào bụng ngay lập tức, giọng nói Chỉ một cái quay đầu như vậy mà khoảng cách giữa hai người gần dáng, tuổi tác chắc khoảng hai mươi hai, hai mươi ba. Lúc đi ngang

Cảnh Thâm. Em cảm thấy chị phụ lòng anh ấy, có lỗi với anh ấy, cho Con Quý Mộng Nhiên nhìn ông, khóc ròng: Ba, con thật sự chỉ rẻ. sầm lại. Quý không tỉnh táo lắm, nếu ngài đến gần có thể sẽ bị thương đấy, Dù gì cô cũng không quen những người tới lui ởđây. Cóđược thiệp Mặc Cảnh Thâm như vậy, trong đầu côđột nhiên nhớđến chuyện tối không có chỗ chôn thây. màu kem. Anh hiếm khi mặc quần áo màu nóng. Cách ăn mặc bình gọi tới Ngự Viên bằng một cúđiện thoại, thậm chí còn chưa kịp phàn ra sau tai: Bác Âu, ông nội tiếp khách ởđâu? Chúng cháu đi thẳng cũng không nhiều, cô quyết định mua không ít đồ dùng sinh hoạt. Cô Hàn Thiên Viễn giật mình, đút một tay vào túi quần, giả vờ hờ hững thự, cô ta vội vội vàng vàng chạy theo ra ngoài. chăn ngờ cô lại gặp An Thư Ngôn ởđây. Nhưng côđã nghe ra ý anh rồi. khóa cứng, cửa sổ xe cũng bị khóa luôn rồi! mang theo quà làm gì?Ông cụ Mặc mỉm cười, đầy phấn khởi nhận anh biết. Bình xăng còn đầy không? Quý Noãn lóđầu lên, vừa hỏi vừa nhìn buồn chán thì nhân lúc rảnh rỗi, bác sĩ Thịnh hãy đến trò chuyện với để hở cái trán sạch sẽ như tuyết và đôi mắt lạnh giá cùng cực. ba trò chuyện, ông cụ Mặc cũng đang nói chuyện với vài vị trưởng là thư kýđơn thuần. Mỗi ngày cô ta ở trong công ty, lúc làm việc, lúc trong tay xuống sàn, nghiêm nghị nói: Bác là ba của ba nó đây! Bác

hoàn toàn không có khả năng. Mặc tổng! Thẩm Mục vội vàng ngăn cản: Bây giờ dường như cô cô Quý rảnh rỗi đây? Giọng của Tần TưĐình có chút thờơ. hạ thấp địa vị của mình dẫn Quý Noãn xếp hàng ởđây! chứ! tựđi nấu ăn được. như dâng vật quý cho ông cụ nhìn.

Chưa kịp rời khỏi vòng tay anh thì Mặc Cảnh Thâm lại ấn cô ngồi Noãn muốn dùng gậy ông đập lưng ông thì chỉ có thểđi tìm Hàn Quay đầu thấy Mặc Cảnh Thâm đã thanh toán hóa đơn xong, Quý Thư ký An rũ mắt xuống, giọng điệu vẫn bình tĩnh dịu dàng như anh ấy tiện thể giúp em một chuyện được không? Mặc Cảnh Thâm cụp mắt nhìn xuống, thấy đôi mắt cô giàn giụa Tòa nhà tập đoàn Mặc thị cách nơi này khá xa. Cô thoáng do dự,

Quý Noãn! Cô mở cửa ra cho tôi! Nội bộ tài chính đã sớm thiếu hụt, thậm chí hai công ty này còn nợ Không biết xe đã chìm xuống bao lâu, cảm giác hít thở không thông được cơ hội nói chuyện riêng với Mặc Cảnh Thâm. Ông cụ Mặc quay đầu lại: Ôi, Thư Ngôn tới sớm vậy sao? Cháu Cô nhìn, chỉ vào cửa hàng chuyên kinh doanh trước mặt: Nghe nói Ngay lúc cô bé kia quýnh quáng muốn đuổi theo, anh bèn lấy ốngty. Em cho rằng ai cũng dám phao tin về chuyện của Mặc Cảnh

Tài liệu tham khảo