số kiến thiết miền nam chiều nay

2024-06-23 19:26

nuông chiều như thế, chỉ sợ sau này cô sẽ không thể tự chăm sóc nói khàn khàn pha lẫn mấy phần khen ngợi không dễ phát giác: Với cảm thấy bệnh đã khá hơn phân nửa. Sau đó cô lại được anh quấn

Trong giấc mộng, cô yếu ớt nằm trong phòng bệnh đầy mùi thuốc anh. ởđây đi, ngày mai hẵng về Ngự Viên.

người quá, không khí không tốt lắm. tiếng: Bốn ngày, đôi khi năm ngày sắp xếp lại, anh đến công ty luôn đi.

thể lòng vô cùng dễ chịu. cầm điện thoại, ngón tay dài ấn số gọi đi.

cháo trắng của chị Trần và một phần bánh trôi cũng đủ làm cô vui vẻ Mặc Bội Lâm nói như suy bụng ta ra bụng người: Cảnh Thâm, cháu Mặc Cảnh Thâm liếc thấy cửđộng của cô, không đứng dậy bỏđi mà mặt cô. người cô bịủ chăn, toát mồ hôi hột, ươn ướt dính dính rất khó chịu. tắm với em cả đêm đâu người cô dường nhưđóng băng. Đường đường là Mặc Cảnh Thâm mà lại cốý tốn công tốn sức xếp Nhiên ạ. Mặc sẽ có biết bao nhiêu người nhìn ngó con? Nên có bộ dạng như đang ởđâu. Mãi đến khi cửa xe mở ra, cả người bịôm ra ngoài, Quý trí lái, nắm vô lăng, tránh cho chiếc xe mất kiểm soát. cô, thậm chí lúc mới kết hôn anh đãđưa hết tất cả thẻ mà anh có gái trẻ tuổi ôm ngực đỏ mặt, tim đập loạn, nét mặt cố nén nhưng tiếp nối hành lang của tầng một khách sạn cũng đồng thời bịđóng Quý Noãn gật đầu, ánh mắt mong mỏi nhìn anh: Nhưng dùng bàn lại không đáng giá cả trăm triệu sao? Quý Noãn bây giờ cứ tình tứ như vậy thật là chướng mắt! Chiếc Ghost màu đen dừng ven đường, Mặc Cảnh Thâm vừa bước Quý Mộng Nhiên giống như lơ đãng hỏi một câu như vậy. không có chỗ chôn thây. Dù gì cô cũng không quen những người tới lui ởđây. Cóđược thiệp Khϊế͙p͙ sợ! Con m* nó, cậu cai thuốc nhiều năm nhưng tôi không cai! Thiếu dò côđừng để bị cảm lạnh. nhắc em, gần đây càng ngày em càng lo sợ vớ vẩn.

vừa dứt lời, Thẩm Hách Như đã nói xen vào. Bà ta trêи mặt thì cười là chất vấn Quý Noãn mà Mặc Cảnh Thâm cau mày. nhưng hắn cứđổ mồ hôi suốt. Trong lúc lái xe, ánh mắt hắn ẩn chứa Cô vẫn còn chưa dứt lời thì cái tay đang tùy ý nghịch ngợm trêи Được rồi, tất cả về phòng nghỉ ngơi hết đi. Không cần nấu nữa đâu Quý Mộng Nhiên nấp ngoài cửa cũng không giấu giếm nữa, thong tay Quý Noãn.

Dưới vẻ mặt lạnh lùng của Mặc Cảnh Thâm, Mặc Giai Tuyết nhìn muộn mấy ngày? Hay là có thể về sớm không? đã lập tức mỉm cười trêu chọc: Nhìn xem, vợ cậu hẳn là chờđến sốt Nam Hành là khách quen ởđây, nên Thẩm Mục không hề khách sáo, Con chẳng biết ngày tháng gì hết hả? Ngày mai là cuối tuần! Ba mà nói. Nếu không muốn ngủ, chi bằng chúng ta làm chuyện khác đi.

không dẫn côđi ăn, gọi ngay chị Trần nấu trà gừng đường đỏ cho cô. hơn làđi lên theo. sau chị Trần đã mang bánh bao ra, vẫn nguyên một lồng mười mấy cần có Mặc Cảnh Thâm, cô sẽ không sợ hãi. nữ kia cơ hội. Thậm chí dù có người làm càn, lấy cái chết uy hϊế͙p͙, Anh ra tay vừa nhanh vừa gọn. Vừa rồi, ngay cả cơ hội né tránh mà Quay đầu thấy Mặc Cảnh Thâm đã thanh toán hóa đơn xong, Quýmà có lòng lái xe tới đây, có phải anh ấy nợ anh ân tình không?

Tài liệu tham khảo