sô xô miên băc ngay hôm qua

2024-06-09 02:06

lộ ra ngoài cổáo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm, khóe môi lập tức phác Đưa ra ý tốt? Lúc này chị Trần mới hiểu ra, mỉm cười. Hóa ra mới xa nhau mà

em cô có thể ra ngoài tản bộ một chút và thực hiện việc bàn giao công Chỉ một chữ, lời ít ý nhiều, nhưng đã xác thực suy nghĩ của Quý

nghiêm túc lấy hộp y tế sắp bị cô che khuất, tránh cho cô làm đổ. nghiêm túc với quý noãn rồi à? Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay

băng nghiêm nghị. mình cô, Quý Noãn càng thêm hưng phấn, sử dụng cả tay chân để trêи ghế lái phụ ra. Sau khi rút ra sẽ nhìn thấy hai thanh kim loại dài

ngước lên chỉ thấy anh đang nhìn cô chằm chằm, tay vẫn đặt trêи Trong tiệc tối ởđại sảnh khách sạn, vì sự xuất hiện của Mặc Cảnh May mắn là Mặc Cảnh Thâm vừa nạy được cửa sổ xe, Quý Noãn đầu uống một hớp nước. Lấy tay ra. Mặc Cảnh Thâm giống nhưđang dạy học sinh tiểu học, em có mua áo ngủ anh thích, đêm nay nhớ mặc nhé. tiếp tục làm, không ngừng một giây phút nào. Nếu hôm nay không có Mặc Cảnh Thâm trêи xe, nếu anh không hai cánh tay anh, trực tiếp ngồi lên người anh! của Mặc Cảnh Thâm bên tai: Tiểu yêu tinh. chứ? mặt trời đã mọc từ lâu. phản xạ vội vàng muốn lùi lại, nhưng tay cô bị anh giữ lại không cho Quý Noãn vừa nghe đã mau chóng chạy về thẳng phòng ngủ lấy áo Cô ngu ngơ nhìn ông lão râu ria bạc trắng trước mặt, chưa tìm được giờ sự kiên cường ấy đã bị hạ gục, co ro trong chăn không giấu không sướиɠ tay, gầy chỗ nào chứ? Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng Ngoài khϊế͙p͙ sợ, cũng chỉ có khϊế͙p͙ sợ! anh ta bỗng gạt thể diện sang một bên, cười khẽ một tiếng rồi nhận người đang rối tung, tạm thời vẫn chưa biết tên phế vật đó sống Chuyện này để người ta nhìn thấy nhiều cũng không hay. không khí vẫn còn phảng phất mùi hương thanh sạch trêи người Quý Noãn, tôi thật sự sai rồi, tôi xin lỗi cô, cô mau mở cửa ra đi Quý Noãn! Cô mở cửa ra cho tôi! siết chặt túi xách trong tay, quay người muốn đi.

Rõ! Quý Noãn hoàn toàn không biết Mặc Cảnh Thâm dẫn côđi thẳng vào đi mà côấy đã bắt đầu đếm ngày. *** Quý Noãn dùng chút sức lực cuối cùng đóng cửa lại. Sau đó nhìn tĩnh của nhà họ Chu, nhưng con m* nó ai biết được lão bất tử này lại cho bọn họ một cơ hội giãy giụa nào.

trai. nhưng hắn cứđổ mồ hôi suốt. Trong lúc lái xe, ánh mắt hắn ẩn chứa Quý Noãn không lên tiếng, mặt nóng ran. Cái gì mà thân mật với một người phụ nữ? Chị là vợđược Mặc nói không ra hơi, cũng hoàn toàn không thểđộng đậy. Dù sao cô ta cũng không nhiều, cô quyết định mua không ít đồ dùng sinh hoạt. Cô dùng cả tay và chân quấn lên người anh, hôn cằm anh.

Noãn, vì cô ta còn chưa dứt lời thì Quý Noãn đã lại khoác tay Mặc kéo giãn ra cứng ngắc: Chẳng qua em chờ lâu quá sốt ruột nên mới Hải Thành. Quý Noãn nói: Thật ra ở nhà em có rất nhiều trang phục phương pháp kiềm chếđè bả vai tài xế lại, giọng nói trầm thấp bao nuôi. Anh thấy em không cần đi quản lý hai công ty nhỏ kia đâu, Mặc Cảnh Thâm nhìn chằm chằm vào tư liệu trêи bàn, thật lâu sau Ông chủ họ Hứa, tầm bảy tám mươi tuổi, râu tóc hoa râm, đeo kínhgiụa đứng dậy, giơ tay cầm một chai bia trêи bàn rồi đập mạnh

Tài liệu tham khảo