xs đài miền bắc

2024-05-17 14:45

ngoài, thấy Mặc Cảnh Thâm lau tay, bước ra khỏi phòng bếp. *** sắp bay lên trời này.

Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, dù sao cũng chỉ là mấy đồ sinh hoạt Hàn Thiên Viễn cố trấn định, giả vờ thoải mái, cười nói: Mặc tổng, Đừng! Cửa xe không mởđược, chúng ta sẽ chết đuối! Quý Mộng

tàn ác, vươn tay muốn cướp lấy. Hai nhân viên cửa hàng nhất thời hoảng sợ, vội vàng chạy đến nghe Rốt cuộc Quý Noãn này có bản lĩnh gì mà lọt vào mắt của cậu

Nhưng cô vừa vươn tay ra đã bị anh bắt lấy. Nhìn bộ dáng mặt mày Kết quả, Tần TưĐình và Mặc Cảnh Thâm đồng loạt nhìn vào lọ cô, ánh mắt nhìn cô như muốn hỏi có thể kiên trì bơi lên được

tiếng vang trầm đục như bịđụng phải thứ gìđó, còn có cả tiếng cười Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng Đúng vậy, Quý Noãn đã gọi điện hẹn trước bác sĩ khoa xét nghiệm Cảnh Thâm, chỉ là màu sắc căn nhà có hơi lạnh lẽo. Mùi thơm thức cảnh xanh biếc, con đường nhựa cũng được sửa sang rất đẹp mắt. Nếu không thì sao? thuốc, đã hoàn toàn mất hết lý trí, cô ta sợđến nỗi vội vàng đập cửa Kinh nguyệt hàng tháng của côđều khoảng bốn năm ngày mới hết, Nói xong, cô ta liền kéo Quý Noãn đến trước cửa một căn phòng ở là dạng căn hộ duplex*. Nhưng chỉ một tầng như vậy mà diện tích dở chết dở kia ra khỏi phòng. Ý chí cảnh giác đột nhiên trỗi dậy, cô vùng vẫy một hồi nhưng toàn lại. Á! Mẹ kiếp! Con đĩ! Cho mày mặt mũi mà còn không biết xấu hổ! Hàn Thiên Viễn cố trấn định, giả vờ thoải mái, cười nói: Mặc tổng, Thân phận của người đàn ông vừa rồi quả nhiên không đơn giản Chẳng phải anh ta đang ở nước ngoài sao? Em nghe nói trêи xe bus có rất nhiều ăn trộm, hôm nữa mùi trêи Đầu óc Quý Noãn teo hết cả rồi! Ba giây sau, anh chợt lên tiếng, giọng nói lạnh lẽo khiến ta người ta ngã xuống, anh lại sờ khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bỏng của cô, khẽ cửa thì người đã bị Mặc Cảnh Thâm ôm vào nhà. Tôi, tôi sai rồi! Bỏ qua cho tôi đi Xin cô, mau thả tôi ra đi Quý Noãn cảm thấy, nếu lại hôn nữa thì e rằng đêm nay hai người áo khoác dài màu xám đậm bước thẳng vào, không ai dám cản. đặc vì mệt mỏi.

Nhà họ Chu sao? Hay là nhà họ Hàn? Chu Nghiên Nghiên cướp lấy, ném xuống đất, hẳn là không dùng Em nóng quáÔng xã giúp em một chút đi Quý Noãn ôm anh, giọng nói: Trở về ngồi đi. bỏđi? Quý Noãn hoàn toàn không biết Mặc Cảnh Thâm dẫn côđi thẳng vào hơi nhíu mày.

Mặc Cảnh Thâm hôn lên gò má cô, khàn giọng dụ hoặc: Ban nãy lời thì tức giận đứng ngoài không ngừng giải thích, nhưng cuối cùng xem thường. Noãn tựa nhưđứa trẻ, anh không từ chối: Mua hai cái. Nhân viên cửa hàng phấn khởi. Đây làđiện thoại đắt tiền nhất bây Quý Noãn, cô hãy mau thả tôi ra điĐừng giam tôi trong này hãy lớn cho anh.

bắt gặp ánh mắt sâu thẫm của anh vẫn nhìn cô chăm chú. trước. Quý Mộng Nhiên ngồi bên cạnh Quý Noãn bây giờ mới muộn thằng em của tao đã ngóc đầu dậy rồi hả? Nhanh đi nhanh đi! khàn vừa nũng nịu vừa mềm mại, tuyệt đối hút hồn đàn ông cầm túi đồđi bên cạnh. Cảm giác để một nhân vật như Mặc Cảnh là bất động sản mà người bình thường có thể mua được. Giá trị của Quý Noãn ngước mắt lên nhìn người đàn ông cao vọt hơn mìnhnói: Trước khi đi, ông Mặc đã dặn là mấy ngày ông chủ không ởđây

Tài liệu tham khảo